Mắt nhắm, mắt mở

Người Quan Sát

Người nghèo trong vũ trụ !
Tham gia
4/5/24
Bài viết
161,458
Việt Văn - Thứ hai, 29/07/2024 05:30 (GMT+7)

Bạn vừa đi mổ thủy tinh thể mắt về, khoe với anh: Giờ công nghệ tốt lắm, làm nhoáy cái là xong. Lại có nhiều chọn lựa, mình cứ chọn cái tốt nhất, nhà có điều kiện mà. Cô con gái nhắc lại cái điệp khúc: Nhà mình chả có gì ngoài tiền mà! Bố không phải nghĩ!
Một tuần sau, bạn lại nhăn nhó bảo anh: Trước đây, mắt cứ mờ mờ lại có cái hay, thấy mọi thứ cứ ảo ảo, lung linh. Giờ mắt sáng, lại thấy trước mắt mọi thứ cứ hiển hiện rõ mồn một, chán ốm. Cô A xưa thấy xinh thế, giờ thấy xinh vừa vừa, chỉ được cái mỏng mày hay hạt. Cô C trước xinh kiểu đằm thắm, nay nhìn lại thấy chả xinh, còn hơi xấu. Còn chị C cứ tưởng mặt xấu nhưng kết cấu ngon, hóa ra mắt tinh mới thấy phồn vinh giả tạo hết!
Anh gật gù: Giống như lần tôi mượn kính cận của thằng em đeo vào tự nhiên thấy cảnh vật như trong sương mờ, nhớ lại cái cảm giác ngập trong sương mù dàn giụa khi đến hồ Tuyền Lâm lúc tinh mơ. Vừa có suy nghĩ mình như đang nhìn bằng mắt người khác, vừa thấy nhiều khi, cuộc đời cứ phải mắt nhắm mắt mở sẽ tốt hơn.
Sống phóng khoáng và đại lượng bỏ qua những cái tiểu tiết khi đã trải nghiệm nhiều. Chưa kể có cái tưởng như hiển nhiên trước mắt mà lại không phải vậy. Nhiều sự việc đến ngay người trong cuộc còn chả biết hết chân tướng, nói chi người ngoài cứ phán như đúng rồi. Nhìn lại khuôn mặt người có hai mắt, hai tai nhưng chỉ có một cái miệng. Thế nên con người hãy quan sát và lắng nghe nhiều hơn là nói. Mà muốn quan sát đa chiều thì mắt phải tốt.
Bạn im lặng hồi lâu rồi bảo: Giờ, tôi lại nghĩ có khi không mổ mắt lại tốt hơn. Cứ mắt cũ mà nhìn cuộc đời sẽ thấy đáng yêu hơn, dù cái đáng yêu đó có thể không thật. Và không phải sự thật nào cũng cần được biết! Nhạc sĩ họ Trịnh chả từng viết: “Còn hai con mắt khóc người một con/ Còn hai con mắt một con khóc người/ Con mắt còn lại nhìn một thành hai/ Nhìn em yêu thương nhìn em thú dữ” đó sao.
Chiều muộn, nắng hoàng hôn làm rực lên một màu vàng ma mị, kỳ ảo, phủ lên con phố quen thuộc và người đi đường một chiếc áo mới, bạn bỗng kêu lên: Đẹp quá, đúng là nắng quái chiều hôm! Anh đã định hỏi xéo bạn thế có tiếc công phẫu thuật mổ mắt không, nhưng rồi lại thôi và lặng ngắm vẻ đẹp cuối chiều.
Bình luận:
Bạn nghĩ gì về nội dung này?
Bạn cần đăng nhập để gửi bình luận.
Gửi bình luận
Cùng chuyên mục
Tin nổi bật

 

Chủ đề tương tự

Back
Top