Thương một mùa hạ trong ký ức

Người Quan Sát

Người nghèo trong vũ trụ !
Tham gia
4/5/24
Bài viết
161,458
Mùa hạ năm ấy, mùa hạ cuối cùng của tuổi học trò, mùa hạ cuối cùng mà lũ chúng tôi còn được chung lớp, chung trường, thế nên tâm trạng đứa nào cũng bùi ngùi, lưu luyến.
Nhớ lũ con trai chạy ra sân với xuống hai cành phượng đỏ nhỏ xinh còn nguyên lá về dựng hai bên góc bảng. Lũ con gái thì cặm cụi trang trí, viết thật nắn nót những dòng chữ thật đẹp cho giờ phút chia xa.

 
Trên bục giảng, tiếng hát của cô giáo dạy văn vang lên trầm ấm: Cho dù có đi nơi đâu, ta vẫn cũng không quên được nhau/ Cùng ngắm một vầng trăng sáng, đằm thắm chung mùa mưa ngâu/ Cho dù có đi nơi đâu, đêm thâu canh dài trăn trở/ Tim ta âm thầm mong nhớ, ngày vui vui đến bao giờ... Lũ con trai bình thường “nghịch như quỷ”, hôm nay, khi nghe những câu hát của cô, đứa nào đứa nấy bỗng sụt sịt, mắt đỏ hoe.

Trong suốt những chặng đường sau này, tôi luôn nhớ về mùa hạ năm ấy, cái thuở học trò dễ thương vô bờ. Ngày ấy đứa nào cũng làm một cuốn lưu bút để chuẩn bị cho ngày chia tay. Con trai, con gái kéo nhau đến hiệu chụp ảnh rồi rửa ra thật nhiều tấm ảnh be bé để tặng nhau dán trong lưu bút. Những cánh phượng hồng, những cánh bướm được ép gọn gàng, những cảm xúc bùi ngùi của giờ phút chia xa chất chứa trong những trang lưu bút... đứa nào cũng hóng xem các bạn viết cho mình xong chưa để đọc.

Giờ đây, mỗi khi bước chân vào một ngôi trường, nhìn thấy những cánh phượng đỏ với những chú ve sầu ngân nga trên nền trời xanh biếc, lòng tôi lại thổn thức về mùa hạ năm ấy, nhớ những ánh mắt, những cái nắm tay, nhớ những tình yêu tuổi học trò trong sáng, đẹp như thơ của ký ức đầy thương nhớ về một thời mực tím, áo xanh.

Dòng đời bận rộn ngược xuôi kéo chúng ta đi xa tuổi học trò đầy thơ ngây mà rực rỡ, quay đầu nhìn lại, ngôi trường xưa nay đã đi vào ký ức, thầy cô tóc đã trắng phau, người còn, người mất. Bạn bè năm xưa, người phú quý, người còn nhiều gian truân...

Hôm nay, ánh nắng hạ ngập ngừng bên mái trường xưa cũ, ký ức thanh xuân, khát khao về một thời tuổi trẻ quay trở về bên hàng phượng già đong đầy kỷ niệm. Những mái đầu pha sương gặp lại nhau để cùng nhớ về một thời rực rỡ của tuổi trẻ, về vùng trời bình yên bên thầy cô và mái trường.

Những kỷ niệm về một thời tuổi trẻ mang trong mình hành trang là những ước mơ, những điều tưởng như cũ kỹ ấy cứ theo ta hoài năm tháng, giúp ta nuôi lớn niềm đam mê cháy bỏng mỗi khi gian khó cận kề ...

TƯỜNG VY

*Mời bạn đọc vào chuyên mục Văn hóa xem các tin, bài liên quan.

 

Chủ đề tương tự

Back
Top